Từ ngày 28 tháng 08 năm 2020, hệ thống các Website và Fanpage của tập đoàn Chiến sĩ trẻ Việt Nam hoạt động lại sau 09 năm gián đoạn. Thành viên truy cập vào Diễn đàn chiến sĩ trẻ qua tên miền: http://chiensitre.forumvi.net +Website của Tập đoàn, có 2 tên miền: 1.http://chiensitre.info/ 2.http://chiensitrevn.cf +Fanpage của Tập đoàn: http://chiensitre.ml +Trang báo của Tập đoàn: https://tapchihoaphuong.blogspot.com/; http://chiensitre.com |
Những lúc bế tắc tôi lại nhớ nguyên nhân hai đứa đã bắt đầu, chẳng phải ngày đó tôi đã cầu hôn "cái lu ấy" vì thấy thoải mái, vì thích đôi mắt đó sao.
Cưới nhau một năm, ai cũng tưởng vợ chồng tôi là những kẻ đang yêu. Lâu lâu thiên hạ lại chứng kiến một cái lu tròn tròn, cao chưa tới 3 mét bẻ đôi, da trắng, mắt to tròn, cười nói huyên thuyên khoác tay gã đàn ông cao cao, ngăm ngăm, cơ bắp cuồn cuộn đi dạo bộ thị trấn. Hay là cái thị trấn nhỏ này cứ trố mắt lên khi thấy cái lu tròn ngồi sau con xe cà khổ vòng tay qua eo một khúc gỗ chắc nịch chạy lòng vòng.
Có khi thiên hạ lại dòm thấy hai đứa ngồi tựa vai ở ghế đá công viên, có lúc lại châu đầu với nhau nằm ngửa mặt ngắm sao ở công viên. Có khi khúc gỗ ấy lại đổi sang màu đỏ khi cái lu tròn tròn ấy bất ngờ quàng cổ cắn cho một cái và biện minh rằng khúc này tối chẳng ai thấy đâu. Vậy là tôi đã kết hôn một năm, vui buồn đều có. Có lúc cái lu tròn và khúc gỗ ấy chẳng thèm chạm vào nhau, có khi hành hạ nhau thiếu điều đôi ngả chia ly, rồi lại chán ghét đến mức mặc kệ nhau hay chỉ nhìn thấy ánh mắt căm ghét dành cho nhau.
Sau mỗi lần chiến tranh lạnh, tôi nhìn lại mình, nhìn lại những cơn giận dữ của bản thân và thấy hối lỗi. Tôi thấy thương cái thân đơn độc cao chưa tới 3 mét bẻ đôi của người ấy mỗi khi mình tức giận. Những lúc bế tắc tôi lại nhớ nguyên nhân hai đứa đã bắt đầu, chẳng phải ngày đó tôi đã cầu hôn cái lu ấy vì thấy thoải mái, vì thích đôi mắt chẳng giấu được tôi điều gì đó sao.
Tôi nhớ tới những gì mình đã hứa, nhớ tới album ảnh cưới ghép nhạc bài hát “Remember when” mà bản thân tất bật tự tay làm suốt đêm khi cận kề ngày cưới. Tôi lục lại video đó và lời bài hát vang lên, hai con mắt của cái lu ấy sáng lên, tôi biết chẳng thể chia xa cục nợ to đùng của đời mình.
Người gửi / điện thoại