Đăng nhập

Từ ngày 28 tháng 08 năm 2020, hệ thống các Website và Fanpage của tập đoàn Chiến sĩ trẻ Việt Nam hoạt động lại sau 09 năm gián đoạn. Thành viên truy cập vào Diễn đàn chiến sĩ trẻ qua tên miền: http://chiensitre.forumvi.net +Website của Tập đoàn, có 2 tên miền: 1.http://chiensitre.info/ 2.http://chiensitrevn.cf +Fanpage của Tập đoàn: http://chiensitre.ml +Trang báo của Tập đoàn: https://tapchihoaphuong.blogspot.com/; http://chiensitre.com

Gửi anh – người chiến sỹ công an nhân dân!

Một hạt cát có thể cuốn trôi vì sóng biển, một hạt mưa có thể vỡ tan vì lòng đất, một chiếc lá có thể rời cành vì cơn gió, một trái tim ngừng nhịp vì yêu thương nhưng niềm tin và hi vọng về tình yêu người Chiến sĩ Cảnh sát hình sự sẽ sống mãi trong tôi.

Một hạt cát có thể cuốn trôi vì sóng biển, một hạt mưa có thể vỡ tan vì lòng đất, một chiếc lá có thể rời cành vì cơn gió, một trái tim ngừng nhịp vì yêu thương nhưng niềm tin và hi vọng về tình yêu người Chiến sĩ Cảnh sát hình sự sẽ sống mãi trong tôi.

Tôi sinh ra trong một gia đình có truyền thống là Công an : An ninh có, Hình sự có, Tình báo có và gần nhất là anh trai tôi hiện đang là một sỹ quan An ninh ở Ninh Bình. Có lẽ vì ảnh hưởng nhiều từ gia đình mà ngay từ nhỏ tôi luôn có ước mơ lấy chồng Công an. Tôi từng nghĩ ước mơ đó không quá khó với tôi vì bố và anh trai tôi đều là Công an nên cơ hội quen các anh là không khó.

Ước mơ lấy chồng Công an của tôi ngày càng lớn dần theo thời gian khi tôi gặp anh khi anh cùng anh trai tôi về Ninh Bình chơi. Ngày đó, anh đang công tác trên cửa khẩu Tà Lùng – Cao Bằng và tôi đang là sinh viên. Rồi những lá thư tay lần lượt được gửi cho nhau, cái cảm giác mong nhận được hồi âm từ anh làm tôi không thể nào quên. Mặc dù thời gian để chúng tôi bên nhau quá ít ỏi nhưng qua những con tem thư tình yêu, tôi và anh càng yêu nhau hơn.

Thương người lính xa tít biên cương

Những phong thư âm thầm trao gửi

Vượt qua khoảng cách thời gian ít ỏi

Gửi tâm tình về với hậu phương

Lá thư xanh chứa chan kỷ niệm

Dõi lòng về, nơi ấy… xa xăm…

Qua những dòng tâm sự tha thiết ân tình, anh kể cho tôi nghe về cuộc sống nơi biên cương, những nỗi khó khăn, thiếu thốn cùng ý chí kiên định của các chiến sĩ đang giữ gìn bình an cho cuộc sống người dân. Những ngày lăn lộn thao trường giữa mùa đông giá buốt, những đợt truy bắt tội phạm xuyên rừng cả ngàn cây số, cơm không đủ ăn, nước không đủ uống, luôn bị loài sên, vắt hút máu rình rập, anh và những người lính của anh vượt qua biết bao gian khó. Để sau mỗi đợt huấn luyện, mỗi người lính chủ lực ấy trở thành một chiến binh tinh nhuệ, luôn sẵn sàng xả thân bảo vệ bình an cho cuộc sống người dân và cho tổ quốc lúc lâm nguy. Tôi đồng cảm, thương anh cùng đồng đội.

 

Là người lính anh quen với màn đêm

Quen nỗi nhớ ùa lên da diết

Nơi quê nhà em ơi có biết

Anh luôn ngóng về nơi ấy, niềm tin!

Là người lính anh chỉ có một trái tim

Với tình yêu nỗi nhớ, đợi chờ, mòn mỏi

Năm đôi lần cắt phép ít ỏi

Thương em nhiều những ngày tháng cách xa

Anh vẫn hay nói đùa với tôi: - Ở trên này cái gì cũng thiếu em yêu ạ. Vì vậy nên cái gì bọn anh cùng thèm. - Nhưng thèm nhất với anh là những gì do chính tay em mua hoặc làm.

- Oh, thế anh yêu của em thích gì nhất để cuối tháng em lên thăm em mang lên cho các anh. - Hi! Thèm… thèm nhất là được cầm tay em và ôm em vào lòng… Em lên chơi thôi, không phải mua gì đâu!

Tôi lặng im đến quặn lòng. Tôi biết, biết rõ điều ấy mà vẫn cố tình chọc sâu vào nỗi niềm của các anh - những người lính biên cương. Món quà đầu tiên tôi tặng anh là chiếc khăn tay do chính tay tôi thêu, thể hiện tình yêu của tôi dành cho anh người chiến sỹ Công an Nhân dân Việt Nam - một tình yêu thủy chung.

Giấc mơ được trở thành “hậu phương vững chắc” của người mang quân phục màu xanh càng lớn dần theo thời gian. Dẫu biết lấy anh, em sẽ có nhiều vất vả: cha mẹ chồng già yếu, gia đình nội ở xa, chồng đi vắng quanh năm… nhưng em vẫn quyết tâm đợi chờ. Bởi với em, anh là một người yêu, người lính đáng trân trọng và tự hào.

Tình yêu của tôi đã giúp anh vượt qua bao nhiêu khó khăn, bao nhiêu thử thách và anh cũng hứa sẽ luôn hoàn thành tốt nhiệm vụ của Đảng và Nhà nước giao phó, sau này sẽ trở thành người chồng tốt và người cha gương mẫu cho những đứa con ngoan của chúng tôi.


Là người lính anh cần một quê hương

Em là hậu phương, là bến bờ cho thuyền anh neo đậu

Cám ơn em** – người con gái hồn hậu

Đã cho anh tình yêu, nhựa sống ở cuộc đời…!


Tôi cảm ơn anh, cảm ơn tình yêu người lính đã cho tôi thêm yêu cuộc sống, yêu quê hương, đất nước.

Lấy được chồng công tác trong ngành Công an là khát khao cháy bỏng trong tôi ngay từ tuổi ấu thơ. Tôi nguyện sẽ là hậu phương vững chắc để anh yên tâm nắm chắc tay súng bảo vệ bình yên cho Tổ quốc

“Em nguyện sẽ là hậu phương

Là bến cho thuyền anh neo đậu

Cám ơn anh - anh chiến sĩ Cảnh sát hình sự

Đã cho em tình yêu, niềm tin cuộc sống”.


The End !

 
Phản hồi

Người gửi / điện thoại

Nội dung

 

Tự tạo website với Webmienphi.vn